Phôi pha

170

Bất chợt có một ngày em thảng thốt nhận ra…

Dường như trái tim ta đã không còn chung nhịp

Say đắm, đam mê giờ cuốn trôi theo gió

Khi bất chợt gặp người em chỉ thấy thờ ơ.

Có lẽ nào em đã rời khỏi giấc mơ xưa

Tình yêu dành cho anh giờ đã không còn nữa

Thế mà có lúc em đã cầm tay anh và hứa

Yêu anh mãi một đời, dù năm tháng có phôi phai.

Sao những lúc bên người em cứ muốn chia tay
Muốn uống cho say để cuốn trôi niềm cảm xúc
Cố gắng giả vờ rằng em đang hạnh phúc
Khi tỉnh giấc mộng vàng em lại muốn ra đi.

Em đã tự dối lòng, chắc em có yêu anh
Cố sống bên anh để xoá đi hình bóng khác
Nhưng em biết có một điều rất thật
Anh mới chính là người yêu em nhất, phải không anh?

Băng Tâm
(Tôi làm thơ)

Nguồn Ngôi Sao